Thứ Tư, 13 tháng 9, 2017

Nhiều Chú Ý Du Khách Cần Ph��i Có Nhất Lúc Đi Du Lịch Trung Qu���c 2016

Trung Quốc là điểm tới lôi kéo tất cả khách du hý trên thế giới ko chỉ bởi phong cảnh đẹp hút hồn mà ở Trung Quốc còn có 1 nền văn hóa độc đáo. tuy nhiên, khi đi du lịch Trung Quốc 2016 du khách cần mua Tìm hiểu trước những lưu ý dành riêng cho du khách nước ngoài.

một. thời điểm đi du lịch Trung Quốc 2016

lúc đi du lịch Trung Quốc 2016 du khách ko cần quá nhọc lòng tới việc chọn lọc thời khắc để với thể xuất phát. Du khách sở hữu thể đến Trung Quốc lòng vòng năm vì lãnh thổ Trung Quốc trải dài đa dạng vùng miền và sở hữu phần đông hoạt động rộng rãi diễn ra suốt cả năm. du lịch Trung Quốc 2016 còn tùy thuộc vào địa điểm nào bạn muốn tới, bạn thích thu giãn khí hậu thế nào... Khí hậu của Trung Quốc rất phổ thông. Miền bắc với khí hậu với mùa đông hà khắc kiểu Bắc cực. Miền trung mang khí hậu ôn đới hơn. Miền nam chủ yếu là khí hậu tiểu nhiệt đới.

Bắc Kinh lạnh và gió vào mùa đông, mùa hè hot khô, trời hấp dẫn nhất là vào mùa xuân và thu. từ tháng 12 tới tháng 2, khí hậu Bắc Kinh rất thích hợp cho các bạn đam mê cảm giác lạnh và giá buốt, còn tháng 7 đến tháng 8 ở Thượng Hải sẽ là mùa mưa nên ví như bạn đi du hý sẽ ko mấy thích thú.

Mùa thu ở Bắc Kinh tính từ lúc tháng 10, lúc này khí trời mát mẻ và cảnh vật mùa thu thật quyến rũ với phong cảnh cổ xưa kì bí và lãng mạn. Nắng nhẹ cùng những đám lá vàng trải dài khắp trên Vạn lý trường thành, trên núi, lăng tẩm, cung điện, công viên... đem lại cảm giác ham thích cho du khách.

Du khách với thể đến Trung http://tinhhoa.net/ Quốc quành năm.

hai. Xuất nhập cảnh

khi đi du lịch Trung Quốc 2016 bạn phải điền vào tờ khai hồ sơ XNC và thương chính theo cái cung cấp tại phi trường Quốc tế. lúc nhập cảnh vào Trung Quốc thì điền vào tờ khai nhập cảnh được cung cấp trên tàu bay (hay tại cửa khẩu nhập cảnh ví như đi bằng tuyến phố bộ ) và tờ khai kiểm dịch. Bạn nhớ giữ lại các tờ khai XNC và tờ khai hải quan để lúc về cần sử dụng. lúc xuất cảnh bạn ko được sở hữu theo hồ sơ, tài liệu của cơ quan, Đảng và nhà nước, vật liệu nổ, vũ khí và các vật liệu bị cấm khác. những mẫu trái cây tươi không được nhập vào Trung Quốc.Theo quy định của thương chính Việt Nam, mỗi cá nhân khi xuất cảnh: không được có quá 3.000 đô la nếu như đi máy bay. ko được có quá 500 USD, 5.000.000 Việt Nam Đồng và 5.000 NDT. các máy điện thoại di động, máy quay phim, máy chụp ảnh loại chuyên sử dụng cần khai rõ ký hiệu, số máy vào tờ khai XNC.

3. Kinh nghiệm mang hành lý

khi bạn chọn Trung Quốc làm điểm tới cho kỳ nghỉ năm nay thì tốt nhất bạn nên Tìm hiểu thật kỹ. Bởi Trung Quốc khác sở hữu các quốc gia khác, đặc trưng là hành lý không thể tùy một thể mang theo các vật dụng mình thích.

đến Trung Quốc bạn ko có theo những đồ vật nhọn bằng kim loại như dao, kéo, dĩa, thìa; vật liệu nổ, khí giới và các nguyên liệu bị cấm khác. hạn chế sắm về Việt Nam những mặt hàng như vậy hoặc đồ chơi bạo lực cho trẻ thơ. Do tầm giá giặt là cao, bạn nên mang theo bàn là, xà phòng. mang theo đồ tiêu dùng cá nhân: thuốc men, máy sấy tóc… (nếu cần).

lúc đi du lịch Trung Quốc 2016 bạn nên mang theo các trang bị tư nhân thiết yếu như: bàn chải đánh răng, thuốc uống, khăn mặt, bàn cạo…Thời tiết buổi tối ở Trung Quốc lạnh hơn so mang ở VN vì vậy bạn nên mang theo áo khoác nhẹ. Chú ý sao cho đồ mang theo là vừa đủ và gọn nhẹ. cái xống áo bạn nên với theo thích hợp với khí hậu trong khoảng 3 độ C – 15 độ C, chọn lọc cái giầy tốt, chiếc đã đi quen chân vì phải đi bộ nhiều. Trong phần lớn các khách sạn, ổ cắm điện chỉ sử dụng phích cắm ba chấu vuông, nếu như với nhu cầu sạc pin cho máy móc, điện thoại bạn nên mang theo ổ chuyển giắc cắm (Adapter).

tới Trung Quốc du lịch rẻ nhất chỉ với theo hành lý thật nhẹ nhõm.

4. Kinh nghiệm trong khách sạn

Lưu ý cho các bạn ít đi du lịch: khi đến bất kỳ khách sạn nào nhận phòng, bạn lưu ý kiểm tra, nếu như thấy hỏng hoặc thiếu đồ vật phải báo ngay cho HDV biết, ví như ko khi trả phòng bạn phải bồi thường cho khách sạn các đồ bị hỏng hoặc thiếu mà bạn ko gây ra.

ví như sử dụng đồ ăn uống sở hữu sẵn trong tủ lạnh của khách sạn, sử dụng điện thoại của khách sạn, bạn phải tự trả tiền giá thành nảy sinh cho khách sạn lúc làm cho thủ tục trả phòng. khi đi ra ngoài khách sạn, bạn nên có theo Card của khách sạn (thông thường với in địa chỉ và bản đồ) đề phòng đi lạc có thể tự mình lên taxi về khách sạn. Bạn cũng nên xin số điện thoại cầm tay của HDV.

5. Kinh nghiệm chuẩn bị đồ ăn

khi đi du lịch Hồng Kông, Trung Quốc bạn nên chuẩn bị một ít thức ăn khô như muối vừng, ruốc, mì gói… phòng ngừa bạn ko quen ăn xì dầu, đồ ăn phổ biến mỡ. thường ngày các món ăn ở Trung Quốc sẽ ko hợp khẩu vị du khách Việt Nam bởi độ cay, dầu mỡ... Trung Quốc ko sử dụng nước mắm, ớt tương.

6. Kinh nghiệm lúc đi tìm tậu ở Trung Quốc

Nhìn chung hàng hóa bên Trung Quốc rất nhiều cả về mặt hàng, chủng loại tới chất lượng và giá cả. khi tìm hàng tại Trung Quốc, bạn nên chọn kỹ và mà cả giá (vì tập quán tìm bán của người TQ nhắc thách rất cao). khi đi sắm tìm nên mang theo một máy tính nhỏ. đề cập cả lúc HDV với thiện chí giúp bạn sắm tìm, bạn cũng nên lưu ý cân đề cập và tham khảo giá cả trước lúc mua, tránh xảy ra mọi hiểu lầm đáng tiếc nuối.

Tại Trung Quốc Đại lục, du khách không cần phải tốn phổ quát tiền "tip" cho nhân viên chuyên dụng cho.

Vấn đề vệ sinh: tại các khu vực du lịch như Cố Cung, chùa, đền tưởng niệm… vệ sinh được điều hành chặt chẽ. nếu người nào khạc nhổ, bỏ rác xuống con đường, vệ sinh không đúng nơi quy định sẽ bị phạt rất nặng.

Vấn đề văn hóa: Trong giao thiệp, du khách nên tránh trò chuyện hay nói đến các vấn đề "nhạy cảm" can dự tới chính trị, những vấn đề về biên giới, lịch sử chiến tranh. Người Trung Quốc rất thích bạn hỏi về nền văn hóa của họ.

Từ khóa: du lich Trung Quoc 2016

Thứ Ba, 5 tháng 9, 2017

Những Người Tu Luyện Sẽ Làm Nên Được Gì Mang Lại Đời

Sống ở đời này, đã khiến cho người thì ít nhất cũng phải đem lại ích lợi cho phường hội, cho gia đình họ hàng. Vậy người tu luyện ko màng lợi danh, ko mơ giàu sang phú quý, thì họ làm được gì cho thế cuộc này.

Dưới đây là câu chuyện đề cập lên rằng đã khiến người thì phải hữu dụng cho xã hội.

tương truyền rằng khi Lão Tử cưỡi trâu xanh đi qua cửa Hàm Cốc sở hữu gặp một ông lão tóc bạc trên 100 tuổi. Ông nói ông đã hưởng một cuộc đời thanh bình và an nhàn, còn các người khác lại khốn khổ đối với nguyện vọng của họ. Lão Tử bảo ông hãy mang đến một hòn đá và 1 viên gạch, hỏi ông lão chọn thứ nào. Ông lão đã chọn viên gạch. Lão Tử lại hỏi:

"Hòn đá sống lâu hay viên gạch sống lâu ạ?"

Ông lão nói:

"Đương nhiên là hòn đá".

Lão Tử thư thái cười nói:

"Hòn đá trường thọ hơn nhưng mọi người không chọn, viên gạch đoản thọ nhưng mọi người lại chọn, chẳng qua là sở hữu tác dụng và vô bổ. Vạn vật cũng thế. Thọ tuy ngắn mà bổ ích, mọi người đều chọn, đều thích, đoạn mà ko đoản. Thọ tuy trường nhưng không với tác dụng, mọi người bỏ qua, bình thản không để ý nên trường mà lại đoản".

Câu chuyện rõ ràng kể lên một đạo lý rằng, đã khiến người trong cõi đời này thì phải đem đến ích lợi sắp nhất là cho người nhà gia đình, tiếp đến là bạn bè thân quyến, xa hơn là cho phường hội. Người như thế mới là có ích, còn như vị lão niên, mang sống đến vạn năm mà chẳng giúp ích gì cho người nào thì liệu mang người nào cần đến ông. Hay vị Tien Zhong chỉ vì bảo toàn tính mệnh mà trở nên người vô ích, há chẳng hề uổng 1 kiếp khiến cho người.

Vậy thì các người tu luyện rời xa phàm tục, lên núi sâu rừng già để tu Đạo theo phép tu luyện của Đạo gia thì ko phải là vô bổ, còn những nâng cao nhân đi vân du nhận của bố thí thì tốt cũng là chẳng sử dụng được, vì họ có giúp ích được gì cho cuộc thế này, mà còn là gánh nặng của thị trấn hội. Người tu luyện tâm ko màng lợi danh, vậy hỏi họ sống trong thế cuộc này giả dụ không vì danh lợi thì vì mẫu gì?

Thực ra câu chuyện trên là để phê phán các người ko mang hoàn hảo sống, sống thế cục vô vị, họ không mất gì cả nên cũng chẳng được gì. các người này sao sở hữu thể đem so mang người tu luyện .

Sống trong đời ai cũng phải có lý tưởng sống, người muốn no đủ thì kiếm kế buôn bán, người muốn được nổi tiếng, thì học làm cho diễn viên, ca sĩ. Còn người tu luyện, họ muốn đi sắm ý nghĩa nhân sinh, muốn thoát khỏi thống khổ của đời người nên theo phép tu Phật, tu Đạo. Thế nên, họ cũng là người trong xã hội này, chỉ khác người ta ở cái xuất sắc sống.

Người muốn kinh doanh thành đạt phải bỏ bao tâm sức, nào là sắm vốn, địa điểm kinh doanh, phải Tìm hiểu nhu cầu quý khách, khi nào cũng líu tíu. Còn người muốn nổi tiếng thì phải khổ luyện, từ thiết kế, học thức, bí quyết đi đứng, nói chuyện, tất tần tật mọi thứ để có thể hóa thân vào nhân vật và làm cho rung động trái tim khán fake.

Người tu luyện cũng vậy, họ cũng phải đánh đổi đông đảo thứ để làm bậc chân tu. Người tu luyện chân chính khi bị đánh, bị lăng nhục, thậm chí còn bị người ta nhổ nước miếng vào mặt, vẫn phải nhẫn nhịn, và thậm chí cũng ko được để tâm oán thán. Người tu luyện đối mặt sở hữu giai nhân tuyệt sắc, cũng không được động tâm với chút tơ vương, như bí quyết tuyến đường nâng cao khổ sở từ khước Tây Lương Nữ Quốc.

Chạy theo danh lợi sắc thì dễ, nhưng giữ vững tâm mình trước tiên thảy cám dỗ chẳng hề chuyện đơn thuần. giả sử các con phố tăng ngày đấy ko vượt qua được quan ải mỹ nhân này, có nhẽ tuyến phố tu luyện của ông đã kết thúc, và hành trình tu luyện cực khổ về miền tây thiên đấy coi như bỏ sông bỏ bể.

Tu luyện chẳng phải là trục đường tiện dụng để những ai xốc nổi trợ thời vì chán lánh bụi trần mà bước vào. Tu luyện là đường gian khổ, tu luyện bỏ những thứ ko thấp của phần xác giết mổ con người. Liệu trong chúng ta, người nào có thể như thái tử Tất Đạt Đa từ bỏ cả vương quyền để làm một tu sĩ khất thực nơi thế nhân.

Trốn vào núi sâu rừng già cũng chỉ là một phương bí quyết để giữ tâm không sa ngã, sống trong chốn danh lợi phù hoa này mà có thể giữ tâm ko động, ko để bị cuốn trôi theo cái mới là khó nhất.

có người vẫn sẽ kể rằng, buôn bán thì kiếm lợi cho bản thân, gia đình và làm cho giàu cho thị trấn hội; người ca sĩ diễn viên ngoài tạo được tăm tiếng cho bản thân thì còn lớn mạnh nền nghệ thuật nước nhà, làm đẹp cho đời, cho đất nước; còn người tu luyện thì khiến được gì cho đời?

Thực ra, kinh doanh muốn phát đạt phải theo đạo buôn bán, khiến cho nghệ thuật muốn xây dựng tăm tiếng lâu dài thì dòng tâm người nghệ sĩ rất quan yếu. nếu như người buôn bán trái đạo đức thì họ không những hại cho gia đình mà còn hại cả phố hội. Người nghệ sĩ nếu không sở hữu cái tâm cao quý thì họ thuận lợi vì tiền mà tạo ra những thứ nghệ thuật biến dị đầu độc thế nhân. Thế nên, người đem lại ích lợi cho thị trấn hội là người tu luyện hành theo Đạo, chứ ko phải là người theo nghành nghề gì.

Người tu luyện nếu không buông bỏ được danh lợi sắc, sa ngã vào thói hư tật xấu của trần giới, ko tuân thủ môn quy tu luyện, thì cũng chính là dòng họa loạn thị trấn hội, ví như với vị sư nào ngừng thi côngĐây ở đất Thái, du hành máy bay, tay ôm ấp gái đẹp, hay chuyện dựng chùa lập miếu để trục lợi, kết bè tạo phái.

Còn người tu luyện chân chính thì sao? ví như ai 1 lần đến quốc gia hạnh phúc nhất toàn cầu là Buhtan, người ta sẽ thấy phần lớn người dân tại đây đều là người tu Phật, họ một lòng kính ngưỡng Thần Phật, trong khoảng vua chúa cho tới thường dân. Hạnh phúc của họ ko tới từ việc sở hữu bao nhiêu tiền. Cuộc sống bình dị, hòa hợp mang khi không, họ không phải hối hả chạy theo mọi thứ, cũng không phải làm quần quật cả ngày để đáp ứng được thật phổ thông tiền nhằm thỏa mãn các ham muốn ko sở hữu điểm ngừng.

phải chăng chậm tiến độ chính là điều mà người tu luyện chân chính mang lại? tốt họ chính là lời đề cập nhở chúng ta đi chậm lại trên các con phố bôn ba tất tưởi này, và khuyên chúng ta giữ mình ở trong Đạo, sống biết hành thiện, và chớ làm việc ác vì nhân quả luân hồi, thiện ác đều có báo.

một nâng cao nhân vân du dầm dãi nắng mưa, đánh đổi hết thảy tiền của vật chất của bản thân, mong nhận được của bố thí, cũng chỉ là để kêu gọi chút thiện lương nơi con người. Người bố thí chính là người đã hành việc thiện, tích đức, tương lai vì mối nhân duyên thiện lành này mà được phúc báo, những hiểm sâu cho nên mà sở hữu thể tiêu tán, nên vân du khất thực còn gọi là hóa duyên.

Đạo của Lão tử ngày xưa chính là dạy con người sống Chân, Pháp của Đức Thích Ca Mâu Ni ngày đó chính là khuyên con người hành Thiện. trong khoảng http://minhbao.net/ Đó, muôn dân mang được cuộc sống an hòa, thăng bình, người dân luôn trong tâm thái thư thả, không tranh không đấu, cuộc sống thần tiên.

Vậy thì, đâu là hạnh phúc và ích lợi thực thụ mà phố hội bây giờ cần đến? có lẽ mỗi chúng ta hãy tự đặt cho mình câu hỏi này, trước khi hỏi rằng, người tu luyện thì khiến cho được gì cho đời?

Từ khóa: tu luyen